钟的词语解释
- jīn zhōng ér金钟儿
- shǎng zhōng赏钟
- biān zhōng编钟
- yī jiàn zhōng qíng一见钟情
- zhōng wáng钟王
- shān bēng zhōng yìng山崩钟应
- zhōng líng yù xiù钟灵毓秀
- dāng yī tiān hé shàng zhuàng yī tiān zhōng当一天和尚撞一天钟
- èr fǒu zhōng huò二缶钟惑
- zhōng nì钟溺
- yǐ tíng kòu zhōng以莛叩钟
- dào zhōng盗钟
- lǎo tài lóng zhōng老态龙钟
- dǐng zhōng鼎钟
- chén zhōng mù gǔ晨钟暮鼓
- huǐ zhōng wéi duó毁钟为铎
- zhōng qìng钟磬
- zhōng tóu钟头
- zhōng míng dǐng shí钟鸣鼎食
- zuò zhōng坐钟
- mǔ zhōng亩钟
- jǐng zhōng警钟
- huáng zhōng黄钟
- dào zhōng yǎn ěr盗钟掩耳
- zhōng dǐng wén钟鼎文
- zhōng lóu钟楼
- yǎn ěr dào zhōng掩耳盗钟
- zhōng ài钟爱
- xìn zhōng衅钟
- fàn hòu zhōng饭后钟
- zhōng lí chūn钟离春
- tóng shān xī bēnɡ,luò zhōng dōng yìng铜山西崩,洛钟东应
- míng zhōng liè dǐng鸣钟列鼎
- zhōng lí钟离
- zhōng rǔ dòng钟乳洞
- yǐ tíng zhuàng zhōng以莛撞钟
- zhōng rǔ shí钟乳石
- hàn zhōng lí汉钟离
- zì míng zhōng自鸣钟
- zhōng qī钟期
- hóng zhōng洪钟
- bǎi zhōng摆钟
- gē zhōng歌钟
- jīn zhōng zhào金钟罩
- qíng zhī suǒ zhōng情之所钟
- zhōng lòu钟漏
- zhōng qíng钟情
- huáng zhōng cháng qì黄钟长弃
- zhōng míng lòu jìn钟鸣漏尽
- zuò yī tiān hé shàng zhuàng yī tiān zhōng做一天和尚撞一天钟
- zhuàng mù zhōng撞木钟
- jī zhōng dǐng shí击钟鼎食
- huáng zhōng dà lǚ黄钟大吕
- liàng zhōng亮钟
- shí zhōng时钟
- guà zhōng挂钟
- dǐng shí míng zhōng鼎食鸣钟
- dìng shí zhōng定时钟
- nào zhōng闹钟
- shí zhōng rǔ石钟乳